aoc Trung Tâm Thuốc benhtieudem.com.vn itsme f-idol.vn https://seotime.edu.vn/duoc-lieu-duoc-co-truyen.f38/ caodangvtc.edu.vn

Tôi có đọc khá nhiều bài viết nói rằng rất khó để khởi nghiệp từ 0 đồng. Đa số đều cho rằng nếu khởi nghiệp từ 0 đồng sẽ phải làm mọi việc 1 mình, từ việc lo sản phẩmmarketingbán hàng, ship hàng...như kiểu siêu nhân và thường thất bại. Về mặt lý thuyết và logic trong các bài viết đó thì tôi đồng ý 100% luôn, nhưng về mặt thực tế thì tôi lại có một cái nhìn hoàn toàn khác. Từ chính kinh nghiệm và thực tế khởi nghiệp của mình, tôi thường xuyên nói với các bạn có ý định khởi nghiệp rằng: tiền không phải là vấn đề, khả năng kiếm tiền mới là vấn đề!

Khởi nghiệp 0 đồng hay nhiều đồng không thành vấn đề, vấn đề là khởi nghiệp như thế nào.

Thực tế là tôi đã dựng lại sự nghiệp từ những con số âm vĩ đại 2 lần rồi, nên cũng có chút ít kinh nghiệm thực tế có thể chia sẻ với các bạn mới nhen nhóm ý tưởng khởi nghiệp, đặc biệt là các bạn trẻ chẳng có gì ngoài một ý chí.

0 ĐỒNG CHỨ ĐỪNG KHỞI NGHIỆP 1 MÌNH

Người Việt có cái dở là làm việc nhóm, nhưng đó là cái dở của số đông thôi. Nếu bạn tìm kiếm thành công những người có “máu” khởi nghiệp thực sự thì kết hợp làm việc cùng nhau sẽ tăng cường nội lực, tránh sai lầm và cộng hưởng được nhiều thứ với nhau.

Ngoài ra như tôi vẫn duy trì thói quen gần 20 năm nay là 1 tuần phải cafe với những người bạn đã thành công ít nhất 1 lần (thành công thực chiến, thực sự chứ không phải kiểu tô vẽ; dù thành công nhỏ thôi nhưng thực tế thì vẫn tốt hơn nhiều lần sự tô vẽ hào nhoáng, về vấn đề này chúng ta phải cực kì sáng suốt để nhìn ra ai là người thành công thực, ai chỉ là cái vỏ bọc hào nhoáng)

Khi làm việc cùng nhau thì một trong những kinh nghiệm xương máu của tôi là phải cực kì rõ ràng và dứt khoát. Dù trên giấy tờ hay nói miệng với nhau thì cũng phải nói trước cho rõ, đừng để khi chuyện đã rồi mới bắt đầu...cãi lộn. Tranh cãi, kiện tụng mất thời gian vô ích vô cùng!

Mặc dù nói thế nhưng tiêu chí đầu tiên tôi chọn làm việc cùng là người phải đặt công việc lên hàng đầu. Thái độ sẽ quyết định thành công và tôi trung thành với nhận định đó vô điều kiện. Có nhiều bạn mà tôi gặp gần đây có trình độ, có kiến thức, kĩ năng, thậm chí có tài năng nhưng chỉ cần thử lửa 1 lần là tôi biết các bạn ấy có làm cả đời cũng không ngóc đầu lên nổi. Dấu hiệu để nhận biết dạng người thất bại này là luôn có lí do để...không làm được cái này, không làm được cái kia. Đặc biệt nhất là họ không bao giờ chịu thiệt, họ luôn nghĩ, luôn trong tư thế hình như ai đó sắp ăn mất phần của họ vậy. Chính vì vậy mà họ không chịu cống hiến, không chịu cống hiến thì không bao giờ có tinh thần tự giác làm việc. Không có tinh thần tự giác thì sẽ không thể nâng cấp bản thân họ lên được. Không có tinh thần tự giác làm việc thì loại người này là tai họa cho bất kì công ty nào chứa chấp họ. Chia tay dạng đó càng sớm càng tốt, để họ ở gần thì họ sẽ kéo bạn xuống bùn đen luôn đấy!

Quan điểm của tôi là chọn đúng người để cùng nhau làm việc, cùng nhau kiếm được tiền rồi sau đó có đánh nhau chia tiền cũng được. Còn hơn chẳng kiếm được đồng nào thì lấy cái gì để chia? Mà để kiếm được tiền thì tốt nhất phải tìm ra người cộng tác có thái độ làm việc tốt.

Năm ngoái tôi có dịp ra Hà Nội trong một chuyến Caravan và gặp một bạn trẻ mà tôi định tài trợ cho nhóm xuyên Việt của bạn ấy. Sau khi nghe tôi “chém gió” về khởi nghiệp và về CNTT thì anh bạn nhỏ này đòi vào Sài Gòn khởi nghiệp với tôi. Thực tế thì tôi chỉ muốn sống an nhàn chẳng muốn làm thêm cái gì nữa. Tôi chẳng đồng ý thế mà bạn đó cứ ngang nhiên vào Sài Gòn rồi cứ kiên trì bắt tôi phải khởi nghiệp CNTT cho bằng được. Tôi hỏi: - Em có bao nhiêu tiền mà đòi vào đây khởi nghiệp? Bạn đó bảo không có tiền nhưng dù cỡ nào cũng sẽ làm cho bằng được. Cuối cùng thì chính tôi phải bị khuất phục bởi ý chí của anh bạn nhỏ này. Giờ đây thì tôi phải rất ngạc nhiên để nói rằng chính tôi cũng không ngờ mới 3 tháng mà chúng tôi có thể làm được những chuyện...ngỡ như trong mơ!

Nhiều bạn hỏi tôi tốn hết bao nhiêu tiền cho dự án này, tôi cười loay hoay tính toán hết chắc cỡ vài chục triệu tiền cafe chém gió và tiệc tùng cho cả 3 tháng. Ngoài những thành công bước đầu, chúng tôi đã giúp cho hàng trăm, nếu không muốn nói là hàng nghìn doanh nghiệp có cái nhìn hoàn toàn khác về CNTT và ứng dụng nó vào kinh doanh như thế nào. Chúng tôi nỗ lực để sửa chữa những lỗ hổng về tư duy công nghệmà một thị trường mới phải gánh chịu. Nhiều doanh nghiệp lớn đã bắt đầu chịu lắng nghe vì họ cũng cảm nhận được cơn sóng ngầm công nghệ đang âm thầm len lỏi vào mọi ngóc ngách của nền kinh tế còn non yếu này! Tôi nguyện sẽ làm mọi việc có thể để những chủ doanh nghiệp không am hiểu công nghệ từ từ phải có kiến thức CNTT căn bản để những ông thầy, bà thầy và những thánh không thể lừa nổi họ nữa!

Chính vì muốn sống an nhàn mà bị “bắt” phải khởi nghiệp nên tôi lại tìm ra cách để khởi nghiệp mà vẫn nhàn: tôi gọi là khởi nghiệp từ tốn! Hàng ngày tôi vẫn thoải mái cafe chém gió mà công việc khởi nghiệp vẫn có thể hiệu quả được. Công việc công nghệ thì đòi hỏi phải học hỏi nghiêm túc và tu dưỡng tinh thần để kích hoạt sự sáng tạo, mà học hỏi nghiêm túc thì là thói quen của tôi từ nhỏ rồi, nên cũng chẳng có gì phải bận tâm!

KHỞI NGHIỆP 0 ĐỒNG THÌ CÓ GÌ ĐỂ MẤT!

Có nhiều doanh nghiệp, thậm chí nhiều chính phủ vay nợ rất nhiều nhưng có sử dụng tiền đúng cách đâu. Vậy thì tiền không phải là vấn đề, khả năng làm ra tiền mới là vấn đề! Mà khả năng làm ra tiền thì phụ thuộc vào việc học hỏi không ngừng và thực hành trong chính công việc khởi nghiệp cụ thể. Tôi cho rằng không có gì tốt hơn là vừa kiếm tiền vừa học hỏi. Nếu bạn để ý thì sẽ thấy tất cả những gì chúng ta chủ động học thì sẽ nhớ lâu, ăn sâu vào chính bản thân chúng ta. Còn những gì người khác cố nhồi nhét vào thì rồi chúng ta sẽ quên đi một cách nhanh chóng, thậm chí quên trước khi kịp ứng dụng vào cuộc sống.

Trong thời đại này, học hỏi là tiêu chí bắt buộc để chúng ta nâng tầm của mình lên. Tất cả mọi lối kinh doanh chiêu trò, khôn lỏi, tiểu xảo...đều sẽ bị đánh bại bởi kiến thức, bởi công nghệ và sự sáng tạo. Tôi thấy rằng chưa bao giờ việc học hỏi lại rẻ như hiện nay, nếu không muốn nói là miễn phí, miễn là chúng ta có tinh thần tự học thì sẽ học siêu nhanh. Khởi nghiệp theo quan điểm vừa học, học cực kì nghiêm túc trong quá trình khởi sự chính là cách để chẳng phải mất tiền oan vào những mục tiêu tưởng ngon ăn mà lại toàn đưa chúng ta đến bờ vực thẳm!

Trong số những người đọc bài này, bao nhiêu bạn đã khởi nghiệp thất bại rồi? Tôi gặp những bạn khởi nghiệp thất bại nhiều đến nỗi tôi nghĩ không lẽ tình hình lại tệ đến thế. Rồi cứ gặp hết ngày này qua ngày khác những “tấm gương” thất bại đang thoi thóp, mất tinh thần, hoặc cố ngoi ngóp tìm hướng đi, thế là tôi nghĩ thôi thì cố viết một bài dài dài về vấn đề này vậy. Mặc dù tôi chẳng là gì trong thương trường nhưng ít ra mười mấy năm nay vẫn còn “sống sót” và tôi nhận nhận ra khi khởi nghiệp thì cần định nghĩa lại sự thành công: lấy bản thân chúng ta và chất lượng cuộc sống đặt lên số 1, muốn chất lượng cuộc sống nâng cao và bản thân chúng ta ngày càng lên tầm cao mới thì cần bình thản mà khởi nghiệp, khởi nghiệp 0 đồng càng tốt, để không phải bấn loạn vì mất sạch tiền, thậm chí ôm nợ nần!

Sách vở và nhiều người vẫn nói “Thất bại là mẹ thành công” còn tôi thì hay đùa “Thất bại là mẹ của thất bại lớn hơn”! Hãy cẩn thận bởi vì những kì vọng thành công hoành tráng ở tương lai chẳng quan trọng bằng những trải nghiệm hàng ngày đâu bạn ạ. Khởi nghiệp từ từ, học hỏi nghiêm túc, trải nghiệm cảm giác trồng cây và thấy được sự trưởng thành của cái cây mình trồng, đó chính là điều quan trọng nhất.

Nói vậy không có nghĩa là khởi nghiệp không cần đến tiền. Tùy vào từng trường hợp cụ thể mà chúng ta sẽ hoạch định cẩn thận việc sử dụng tiền trong khởi nghiệp. Nhưng tôi nghĩ một khi bạn bình thản thì sẽ rất ít khi để xảy ra sai lầm. Vả lại nếu bạn có đủ trình, chứng minh được tiềm năng của bạn thì thiên hạ sẽ mang tiền đến cho bạn làm, đến lúc đó có khi bạn lại chẳng muốn nhận tiền của họ đâu!

Không có gì để mất mà lại còn được kiến thức, kinh nghiệm, trải nghiệm và có thể sẽ tìm thấy những cơ hội cho mình. Đó chính là cách khởi nghiệp mà tôi thích làm. Chẳng áp lực, chẳng nóng vội, chẳng mong chờ thành công hoành tráng, chỉ thong thả làm những việc cần thiết.

Chúng ta liệu có muốn thay đổi theo cách này? Tôi tin nếu chúng ta chịu học hỏi một cách nghiêm túc và hành động khác đi trong khởi nghiệp thì vài chục năm nữa mới mong có một thế hệ khởi nghiệp ở tầm cao mới, có thể sánh ngang Israel chẳng hạn!

Còn bây giờ, chúng ta hãy tự vấn bản thân mình.

Chắc hẳn trong mỗi người đều từng trải qua những sự việc, khó khăn, biến cố hay rủi ro.. ngay thời điểm đó chúng ta cảm thấy cuộc đời u ám, đen đủi, cả thế giới quay lưng lại với mình.

Nhưng sau 1 tháng.. 6 tháng.. một năm nhìn lại ta lại thấy sự việc không quá nghiêm trọng như mình từng nghĩ, thậm chí còn cảm thấy nỗi buồn, khó khăn kia thật vớ vẩn. Bạn thừa nhận với tôi chứ?

Nếu thừa nhận thì làm ơn từ nay hãy cứ lạc quan, suy nghĩ tích cực trước mọi sự kiện, biến cố xảy đến với mình. Từ việc thất tình cho đến việc bị gia đình ngăn cản khi đánh đổi công việc ổn định để lập nghiệp. Tất cả chỉ là những thử thách và bài học mà thôi.

Để tôi lấy ví dụ cho bạn dễ hiểu, khi bạn quyết tâm lập nghiệp, quyết tâm khởi sự kinh doanh mà gia đình bạn ngăn cản kịch liệt.

Khi đó, nếu bạn bỏ cuộc thì chắc chắn mãi cả đời bạn cũng không đạt được mục tiêu và mơ ước – bạn được lòng gia đình nhưng chắc chắn đã mất đi sự nghiệp, còn nếu bạn chấp nhận vượt qua những lời nói căng thẳng của gia đình để lập nghiệp thì gia đình bạn vẫn còn ở đó, đồng thời khi bạn thành công bạn sẽ có cả gia đình và sự nghiệp. Bạn tưởng tượng thấy rõ cảnh ấy chứ?

Đương nhiên nếu bạn thực sự trưởng thành thì hãy thuyết phục để gia đình đồng ý và ủng hộ việc bạn lập nghiệp là tuyệt nhất, thuyết phục ở đây không phải bạn mang cái bản kế hoạch kinh doanh về nhà thuyết trình cho phụ huynh. Mà trước đó.. trước đó 6 tháng.. 1 năm.. 2 năm.. bạn đã phải phát ra tín hiệu thể hiện sự trưởng thành rồi.

Từ cách bạn cư xử với mọi người, cách bạn nói chuyện với bạn bè khi có mặt phụ huynh ở đó.. cách bạn thể hiện trách nhiệm từ những việc nhỏ nhất như giặt quần áo, lau dọn nhà của... tất tần tật. Tóm lại, giả sử có 1 người vô hình luôn đứng sau lưng quan sát mọi hành vi và cử chỉ bạn 24/24 thì hãy tự hỏi với những gì bạn làm họ có tin tưởng bạn hay không?

Ai đó từng nói: ‘’Trong căn phòng chỉ có mình bạn, hãy đối xử với chính mình như đang tiếp một vị khách quý” quả không sai tẹo nào... vì nếu bạn cố nguỵ trang mình khi trước mặt người khác, tỏ ra chững chạc trước mặt phụ huynh nhưng vẫn ham chơi thì trước sau gì họ cũng biết thôi, cây kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra.

Cho nên nếu giờ bạn làm mà gia đình vẫn ngăn cản thì đừng trách phụ huynh, mà hãy ngẫm lại rồi tự trách mình đã không trau truốt để trở thành một người đáng để gia đình đặt niềm tin.

Biết sai rồi thì phải sửa... nếu bạn đã ngoài 23 tuổi thì hãy sửa bằng kết quả.. không còn thời gian để về nhà sống cùng gia đình mà thể hiện sự thay đổi đâu.. hãy trau dồi không ngừng rồi lao ra ngoài kia mà làm đi. Về cốt lõi mà nói thì phụ huynh bạn chỉ cần trông thấy bạn vẫn còn sống khoẻ mạnh là họ đã yên tâm phần nào rồi. Còn nếu bạn được gia đình ủng hộ thì tuyệt vời rồi.. lao ra mà làm thôi.

Quay lại chủ đề chính là vượt qua thử thách, vẫn lấy ví dụ trên.. bạn bị gia đình cấm đoán và ngăn cản, bạn có thể bỏ cuộc hoặc bước tiếp Nhưng dù có quyết định như thế nào thì 15 năm sau nhìn lại bạn đều thấy cực kỳ hối tiếc nếu ngày đó bạn không làm. Thử tưởng tượng xem phải không? Bạn sẽ dằn vặt cả đời vì ngày đó mình đã bỏ lỡ cơ hội.. nếu không giờ này mình thành đạt chẳng kém gì ông tỷ phú gần nhà.

Các sự việc, khó khăn và biến cố khác cũng tương tự như trên. Thời gian dài nhìn lại thì tất cả đều chỉ là thử thách. Khó khăn tìm đến để nhấn chìm những kẻ yếu đuối.. đồng thời là liều thuốc thử để tìm ra ai là người thực sự xứng đáng với thành công.

Thế mà nhìn bạn xem.. mới có 1 chút thử thách đã quay đầu.. một chút khó khăn đã bỏ cuộc rồi, bỏ bê mọi thứ, bê tha.. bao nhiêu ngày u sầu rúc đầu vào chăn cố ngủ cho quên đi khó khăn.. nhưng khó khăn vẫn ở trước mặt mỗi sáng bạn mở mắt..mà bạn quên mất giấc ngủ duy nhất để không gặp lại khó khăn chính là ngủ không bao giờ tỉnh.. chính là chết đi.

Hoặc bạn phải vùng dậy mà đối mặt với nó đi chứ, hãy tự hỏi nỗi buồn này có giết chết bạn không? Khó khăn này có giết chết nổi bạn không? Nếu có thể thì để nó giết bạn đi. Hoặc là bạn giết nó.

Chắc hẳn bạn thấy tôi làm hiệu quả như nào rồi chứ. Tôi muốn kéo bạn lên nhưng chẳng thấy tay bạn đâu cả, bạn rúc kín trong chăn thì tôi không dám lật chăn của một kẻ vẫn đang ngái ngủ.

Hãy tự thức tỉnh ngay bây giờ đi, chúng ta không còn thời gian để u sầu, không còn dư sức để làm những việc vô bổ nữa rồi. Hãy tạo ra kết quả, tạo ra những thứ bạn vẫn hay kể, nào là nhà lầu, xe hơi.. doanh nghiệp triệu đô.. vv...

Bài viết này không chứa quá nhiều kiến thức, mà chỉ đơn giản là tâm sự tôi gửi cho những người bạn của tôi, những người đang khởi nghiệp kinh doanh ngày ngày đối mặt với thách thức.

Nguyễn Đình Trưởng
4:15 AM, 19/07/2017

Làm bạn chính thức bị tước bỏ mất câu nói "em không có bằng đại học nên không có cơ hội thành đạt - tự cho mình quyền thất bại"

Nhất là những bạn học giỏi cũng bị tước cái quyền KHOE KHOANG BẰNG CẤP. "Không chịu đọc thì có ngày mang bằng ra lót chuột máy tính"

Tôi không bàn về việc nên hay không nên học Đại học, tôi chỉ nói về những điều trên cả bằng cấp.

Mới đây có đứng chém gió cùng thằng bạn quen từ ngày ứng tuyển vào công ty cũ - ngày còn đi làm thuê.

Đến đoạn nó kể với giọng đầy tự hào, về ông anh đáng ngưỡng mộ của nó:

"Có 1 ông anh học rất giỏi, tốt nghiệp 3 trường đại học (hàng hải, xây dựng, kinh tế). Và ông ấy giỏi đến mức nhất định không chịu làm nhân viên, khi đi ứng tuyển nhất mực mong muốn phải làm lãnh đạo, nếu không thì không làm. Đúng là người giỏi thường rất bản lĩnh, không bao giờ hạ mình xuống làm những công việc thấp kém.

Cuối cùng cũng có 1 công ty phát triển công trình đô thị đồng ý nhận làm trưởng nhóm quản lý dự án.

Sau 1 lần nhận quyết định triển khai dự án, thấy nhiều điều bất hợp lý và quyết không làm, cũng không giải thích nhiều. Đến lúc giám đốc ra chỉ thị lần 2 yêu cầu tức tốc triển khai dự án, thì quyết định nghỉ việc vì thấy "ông giám đốc này ngu, mấy vấn đề bất lợi thế này mà không nhìn ra, cứ yêu cầu làm"

Từ lúc nghỉ việc ở đó về cũng mang tập hồ sơ kẹp 3 tấm bằng đại học danh giá đi xin vài chỗ, xin chỗ nào cũng được nhận nhưng anh ấy không ký hợp đồng, vì vào làm sẽ làm nhân viên văn phòng hoặc nhân viên thiết kế mà thôi. Đúng là chí lớn.

Thằng bạn kể về anh nó với giọng đầy vẻ ngưỡng mộ, như thể đang kể về thần tượng của nó ấy.

Chắc hẳn xung quanh bạn cũng có nhiều người giống như ông anh của thằng bạn mình. Học rất giỏi và "đang chờ thời thế.. chờ hoài.. chờ mãi".

Mình hiểu ra vấn đề và nói lại với thằng bạn khá nhiều, chắc chắn nó cũng giật mình khi nghe mình phân tích:

1. Chưa nói về việc sở hữu 3 tấm bằng đại học, chỉ nói về việc 1 thằng sinh viên vừa ra trường đã nhất quyết muốn vào làm sếp ngay:

- Điều đó hoàn toàn có thể nếu người đó bắt tay mở doanh nghiệp riêng và lãnh đạo doanh nghiệp ấy.

Nhưng những sinh viên vừa ra trường hiếm người dám làm, cũng như không đủ kiến thức và kỹ năng để làm. 10.000 sinh viên may ra có 100 người làm, và khoảng 98% trong số đó sụp đổ sau 1 thời gian ngắn. Có nhiều bạn đã làm liều và chết tắc tử.

Các bạn học rất giỏi ở trường đại học, tốt nghiệp ra trường thì bạn giống như 1 mẻ thóc lúa mới được thu hoạch vậy.
Ngay sau đó bạn còn tiếp tục phải đối mặt với đủ khó khăn thử thách trên đời, bạn như những hạt thóc bị đổ vào máy xay xát, bị xay, bị quay, bị nghiền nát.

Rất nhiều hạt yếu mềm sẽ bị say nát thành vụn cám để làm thức ăn cho gia súc. Đó là đại diện cho những con người yếu đuối, ngại khó ngại khổ, kiến thức và kỹ năng ít, những bộ óc rỗng tuếch. Họ sẽ bị dòng đời nghiền nát rồi bị đẩy vào những môi trường kém chất lượng.

Và cũng sẽ có những hạt chắc nịch bị nghiền, bị xay nhưng chỉ nát lớp vỏ, để lộ ra hạt gạo trắng ngần. Là nguyên liệu của món cơm thơm dẻo cho bữa cơm gia đình. Tượng trưng cho những người mạnh mẽ, vượt khó vượt khổ, không ngừng trau dồi kiến thức và kỹ năng, chiến thắng mọi nghịch cảnh để vươn đến những nơi tốt đẹp.

Cái cực kỳ hay ở đây là rất nhiều người không hề qua trường lớp học thuật, nhưng với tư duy "học hỏi không ngừng" thì họ vẫn hoàn toàn có thể reo trồng nên những mẻ lúa và thu hoạch chúng, thậm chí nếu họ chăm chút tỉ mỉ hơn người khác thì những hạt lúa ấy còn cứng cáp hơn nhiều của những người qua trường nọ lớp kia.

Chắc hẳn bạn đã chứng kiến nhiều người xung quanh không có bằng cấp nhưng vẫn thành công rồi chứ? Họ "bỏ học" nhưng luôn "học hỏi không ngừng"

Đọc đến đây bạn đã chính thức bị tước đi cái quyền "em không có bằng đại học nên không có cơ hội thành công - em có quyền được thất bại". Mà bạn chỉ còn quyền lựa chọn mình sẽ trở thành Gạo hay thành Cám thôi nhé.

Chọn thành Cám cho gia súc thì bạn nên dừng lại ở đây.. còn muốn thành Gạo cho bữa cơm thơm ngon thì đọc tiếp nhé.
Đến đây, những người bản lĩnh thực sự, chiến thắng mọi nghịch cảnh, họ học nhiều hơn người khác, làm nhiều hơn người khác, trong họ đã rất nhiều kiến thức, kỹ năng và trải nghiệm.. họ luôn đứng cao hơn mọi vấn đề. Lúc này họ "đi đâu cũng được trọng dụng" - đây mới là khái niệm về "nhân tài"

"Những người bình thường nhưng với nỗ lực phi thường sẽ tạo nên những kết quả phi thường. Họ sẽ vượt qua tất cả những kẻ có sẵn tố chất nhưng không bao giờ chịu cố gắng"

Đến 1 thời điểm họ có khả năng bao quát mọi vấn đề, tầm quản trị và lãnh đạo của họ đáng ngưỡng mộ. Họ là những người giỏi nhất trong lĩnh vực của họ, đây chính là khái niệm về " chuyên gia"

Đây chính là thời điểm để họ làm chủ cuộc đời mình, mang những kỹ năng và trải nghiệm của mình giúp ích cho đời, cho đi 10 chỉ mong nhận lại 1, họ không ngừng nâng cao giá trị bản thân, nâng cao giá trị sản phẩm, trao giá trị đó cho thật nhiều người. Thật nhiều người cảm ơn họ bằng việc trả tiền cho họ, đó là khái niệm " kinh doanh, làm chủ sự nghiệp" (điều tôi đang tức tốc hướng tới)

Quá trình này giống như việc mang gạo để nấu thành cơm ấy, sẽ có những khó khăn tiếp theo, gạo sẽ phải lặn ngụp trong nước sôi cực kỳ nóng bỏng, bị thiêu đốt đủ lâu để nở thành những hạt cơm thơm dẻo.

Tại sao đến đây vẫn bị nung nấu? Vì kiến thức khi làm nhà quản trị giỏi cho 1 công ty, có vài thứ khác với kiến thức cần cho 1 chủ doanh nghiệp - người đứng đầu công ty. Giống như việc bạn làm quản trị cấp cao cho 1 dây chuyền sơ chế hải sản xuất khẩu, bạn nắm rõ và quản trị cực tốt dây chuyền đó. Nhưng người đứng đầu nhà máy của bạn phải làm cực tốt từ khâu thu mua, chế biến, xuất khẩu hải sản.

Đến đây nhiều người không chịu được nhiệt sẽ bỏ cuộc, những mẻ gạo đang nấu dở, không thể ăn được, càng không thể đem cất đi. Chỉ có cách đem đổ đi. Sẽ không hề có thành quả nào khi chưa tới đích cả.

Và vẫn sẽ có nhiều người tích cực, họ biết giai đoạn này là bắt buộc. Họ tìm thứ mình đang thiếu để học, trong lúc người khác đang ngủ thì họ đang hành động, trong lúc người khác đang chơi game thì họ đang cố gắng. Và khi bị nung nấu đủ nóng, đủ lâu thì những chén cơm thơm ngon được xới ra cho họ thưởng thức trong bữa cơm gia đình.

Kết luận 1: Học giỏi rồi ra trường đòi làm sếp ngay giống như mẻ thóc chưa qua xay xát mà cứ đòi được trở thành Gạo.

Chưa qua khó khăn thử thách thì chưa biết ai mới là người xứng đáng với thành công. Những nhà lãnh đạo doanh nghiệp hiểu rõ điều này hơn ai hết. Nên hầu hết các công ty khi tuyển vị trí quản lý hay lãnh đạo cấp cao đều đòi hỏi kinh nghiệm.

Ông anh thằng bạn mình giỏi chuyên môn nhưng thiếu trải nghiệm. Vì sao mình dám nói vậy? Vì nếu giỏi thực sự và có đủ kỹ năng lãnh đạo thì cho làm nhân viên quèn bạn cũng nhanh chóng leo lên vị trí lãnh đạo. Thử hỏi bây giờ có 1 cơm bão đánh trôi tài sản của Donal Trump thì có phải ông ấy không giàu lên nổi nữa? Không! Với kiến thức, kỹ năng và trải nghiệm của mình ông ấy lại sớm giàu có trở lại. Ông ấy thừa khả năng.

Còn bạn không đủ khả năng mà giao quyền lực cho bạn thì khác nào "mang túi trứng treo lên lưng ngựa" rồi quất roi cho nó phi. Trứng sẽ vỡ vụn hết.

2. Việc không triển khai dự án, đối đầu với Sếp rồi quyết định nghỉ việc, chê sếp ngu:

- Như nói ở trên "bạn thực sự là người xứng đáng nhất với điều gì thì nó là của bạn". Nên ông giám đốc có 1 công ty thì tầm của ông ấy cao hơn hẳn anh chàng sinh viên 3 bằng đại học nhưng làm thuê cho ông rồi. Thế mà cứ chê sếp ngu.

Khi nhận triển khai 1 dự án và nhìn ra bất lợi, thấy khó khăn khi triển khi mà quyết không làm, cũng không giải thích thì không phải giỏi mà mới chính là thằng đại ngu.

Vì người thông minh, người giỏi thực sự sẽ làm như sau:
Khiêm tốn nêu ra những hạn chế của dự án cho sếp nghe, nếu thực sự tin sếp đang sai sót thì hãy dùng kiến thức chuyên môn để cung cấp thêm thông tin cho sếp.

Nếu bạn nói đúng, đủ kiến thức để thuyết phục sếp thấy rõ được lợi ích nếu làm theo ý kiến bạn thì chẳng sếp nào làm ngơ cả, và chính bạn cũng sẽ được nhìn nhận và đánh giá cao.

Hơn nữa, biết đâu những thắc mắc của bạn giám đốc đều biết và có cách xử lý cả rồi, tất cả đều nằm trong sắp xếp của ông ấy rồi. Hãy nhớ "nếu ngu hơn bạn thì ngta đã không làm giám đốc của bạn, còn không may họ sai sót thì bạn hãy cung cấp thêm thông tin cho họ - đó là lý do họ thuê bạn về"

Chứ cứ tỏ ra bố đời, ta đây học giỏi thì cả đời mãi chỉ hạt Thóc thô ráp thôi, muốn thành Gạo thì phải chịu lao vào máy xay đi nhé.

Kết luận 2: Mọi vấn đề nếu bạn không giải quyết được, nghĩa là bạn nhỏ bé hơn vấn đề đó.

Nếu tầm của bạn cao nó sẽ thể hiện ở cách bạn ứng xử và lượng thông tin bạn cung cấp để xử lý mọi vấn đề.

Nếu bạn chưa làm sếp: bạn chưa xứng đáng với vị trí đó.

Nếu bạn chưa có thành tựu: bạn chưa xứng đáng với thành tựu đó.

Nếu bạn chưa được mọi người yêu quý: bạn chưa xứng đáng với điều đó.

Bài viết này giải thích cho việc vì sao những người thành đạt đều ở tuổi trung niên, ít người trẻ thành đạt.

Vì hầu hết giới trẻ đều chưa đủ kiến thức, kỹ năng và trải nghiệm. Họ hơi lãng phí thời gian cho những việc vô bổ, họ còn bận ngủ bận chơi nên chưa dồn toàn lực để "nhanh chóng trang bị" 3 yếu tố trên.

Nhiều người thì có học vị cao nhưng lại tự cao giống ông anh của thằng bạn mình. Nên vẫn "đợi thời thế... đợi hoài... đợi mãi". Thóc vẫn không được đem xay xát thành Gạo.

Haizzz... vừ giận vừa thương.

Và cũng sẽ có những người "bỗng nhiên khác quắc". Bỗng nhiên đọc được bài viết này rồi hành động điên cuồng.

Bỗng nhiên lao vào học như trâu, lao vào làm như điên. Và HỎA TỐC trang bị mọi kiến thức, kỹ năng và trải nghiệm trong lĩnh vực mình theo đuổi.

Họ sẽ giàu có, họ sẽ thành đạt ngay khi còn trẻ vì họ đều như những mẻ thóc cứng cáp nhanh chóng "được" đổ vào máy xay, thành gạo rồi nhanh chóng "được" nung thành những chén cơm ngon.

Bỗng dưng họ thay đổi, bỗng dưng họ khác biệt, bỗng dưng họ trở thành người xứng đáng nhất với thành công.

Bạn thì sao? Chọn hời hợt thong dong, hay "bỗng dưng khác quắc"

Hãy ra ngoài làm việc cần làm
Hãy nhanh chóng học thứ cần học
Hãy rèn luyện thể chất mỗi ngày
Hãy "bỗng dưng khác thường" - Thay đổi ngay hôm nay.

Bạn không có quyền lười biếng vì bạn biết mình chưa có gì lớn lao trong tay.

Bạn càng không có quyền sống thong dong hời hợt khi biết bạn và chính gia đình bạn bị người ta coi thường.

Hãy chia sẻ bài viết này đi thật xa để thức tỉnh thật nhiều người nhé. Nhất là các em sĩ tử đang chập choạng bước chân vào giảng đường.

Nguyễn Đình Trưởng
Founder BeeLove - Lãnh Địa Tình Nhân
Founder Cơm Nhà - Ngon Như Cơm Mẹ Nấu

↑このページのトップヘ